Người miền Tây lần đầu ăn bún đậu mắm tôm ở Hà Nội: Vừa ngon, vừa nghiền
Bún đậu mắm tôm ở Hà Nội nghe danh tiếng đã lâu nhưng mình vẫn sợ, sợ cái mùi mắm tôm. Ấy thế mà, khi ăn rồi thì... "nghiện"!
“Mắm tôm hả? Thôi thôi, cho xin! Hồi đó giờ nghe nói mà chưa dám ăn…”.
Đó là phản ứng đầu tiên của mình – một đứa con chính gốc miền Tây, khi được bạn Hà Nội rủ đi ăn bún đậu mắm tôm trong chuyến ra Thủ đô lần đầu tiên.
Nhưng… ai ngờ đâu, ăn một lần rồi nhớ hoài, để giờ phải viết hẳn một bài review cho đỡ "thèm".
Bữa bún đậu đầu tiên – rụt rè mà hấp dẫn
Hôm đó, tụi mình chọn một quán bún đậu khá nổi ở phố cổ. Quán nhỏ, bàn ghế thấp đúng kiểu “Hà Nội vỉa hè” mà mình từng thấy trên phim. Trời đang vào thu, se se lạnh, ngồi dưới mái che, gọi một mẹt bún đậu đầy đủ – vừa lạ vừa tò mò.

Khi mẹt được bê ra, thật sự mình choáng nhẹ. Một mẹt to tướng, nào là:
- Đậu hũ chiên nóng giòn
- Bún lá cắt khúc nhỏ
- Thịt ba chỉ luộc mềm
- Chả cốm dẻo thơm
- Dồi rán, nem rán
- Dưa leo, rau thơm, tía tô, kinh giới...
Tất nhiên, ngôi sao của bữa ăn chính là… mắm tôm – thứ nước chấm “đặc sản” khiến mình phân vân nãy giờ.
Mắm tôm – vượt qua nỗi sợ bằng… vị ngon khó cưỡng
Ban đầu mình thật sự định xin đổi sang nước mắm, nhưng bạn mình bảo: “Nếu đổi nước mắm là mất 50% hồn bún đậu luôn đấy!”. Nghe vậy, mình đành liều thử.
Bạn mình pha mắm tôm với chút đường, tắc (quất), thêm tí ớt băm, đánh đều đến khi nổi bọt trắng. Rồi chấm miếng đậu nóng đầu tiên…

Cảm giác lúc đó là: “Ủa, sao ngon vậy?”
Vị mắm mằn mặn, thơm đặc trưng, hòa với độ giòn của đậu, vị béo của thịt, thêm rau sống nữa – tất cả quện vào nhau, vừa đậm đà vừa bùi bùi, ăn tới đâu cuốn tới đó.
Mỗi miếng bún đậu như đánh thức vị giác – cay, mặn, thơm, giòn, chua nhẹ – đủ cả. Mắm tôm mà pha khéo thì không hề tanh hay khó chịu như mình từng nghĩ.
Không gian và phong cách ăn... rất Hà Nội
Quán không sang trọng, thậm chí còn hơi chật và đông, nhưng chính cái không khí ấy lại làm nên “chất”.
Ngồi vỉa hè, cười nói rôm rả, tay chấm tay gắp, miệng xuýt xoa vì cay – đúng là một trải nghiệm ẩm thực không thể tìm thấy ở miền Tây quê mình.
Một vài tips nhỏ nếu bạn cũng lần đầu ăn bún đậu mắm tôm
Đừng ngại mắm tôm: Nếu chưa quen, có thể thử chấm nhẹ trước, hoặc xin thêm quất để át mùi.
Pha mắm đúng cách: Mắm tômMắm tômMắm tômMắm tômMắm tôm ngon hay dở phụ thuộc 80% vào cách pha. Thêm đường, tắc, ớt, đánh kỹ sẽ bớt nồng.

Đi nhóm đông sẽ vui hơn: Bún đậu là món “ăn chung mới vui”, vừa ăn vừa trò chuyện mới đúng kiểu.
Chọn quán có đông khách bản địa: Dấu hiệu mắm tôm ngon, đậu chiên tại chỗ, mẹt sạch sẽ.
Mắm tôm không còn đáng sợ, mà là đáng nhớ
Là người miền Tây, quen ăn ngọt, ăn cay nhẹ, mình từng nghĩ sẽ không thể ăn được mắm tôm. Nhưng Hà Nội đã khiến mình thay đổi suy nghĩ. Bún đậu mắm tôm – tưởng chỉ là món bình dân, nhưng lại đậm đà, thú vị và “ăn một lần là muốn ăn hoài”.
Nếu có dịp ra Hà Nội, bạn nhất định nên thử một mẹt bún đậu “đúng chuẩn”, để hiểu vì sao bao người nhớ mãi không quên – giống như mình.
Xem thêm: Bún bò Huế lọt top những món ăn sáng ngon nhất thế giới
Tin liên quan
“Bún sông” là món ăn độc đáo chỉ có ở làng Cu Đê, Đà Nẵng. Nếu lần đầu nhìn thấy không ít người phải “giật mình khiếp vía” bởi hình thù có phần kỳ lạ. Nhưng một khi đã ăn thì chỉ có “mê mẩn” mà thôi!
Du lịch Quy Nhơn mà không khám phá ẩm thực thì coi như mới đi được... nửa chặng! Thành phố biển xinh đẹp này không chỉ mê hoặc bằng cảnh sắc thiên nhiên mà còn bởi những món ăn ngon, dân dã mà đậm đà bản sắc. Dưới đây là 10 món đặc sản bạn không thể bỏ lỡ khi đặt chân đến Quy Nhơn!
Giắt túi 100.000 đồng và "hiên ngang" xông ra đường khám phá đủ các món ăn ngon của Quy Nhơn thôi nào bạn ơi.
Ninh Thuận không chỉ nổi tiếng với cảnh đẹp thiên nhiên mà còn khiến du khách mê mẩn với nền ẩm thực đặc sắc, đậm đà. Nếu có dịp ghé thăm vùng đất này, bạn đừng bỏ qua 10 món đặc sản đã làm nên danh tiếng của Ninh Thuận trong lòng du khách thập phương.
Bài mới

Có thể bạn chưa biết, khách sạn 124 tuổi - Metropole Hà Nội chính là nơi ra đời món cà phê trứng biểu tượng của Việt Nam. Cho đến bây giờ, khách sạn này vẫn giữ được nguyên công thức pha chế từ năm 1946.