Măng Đen - Lần đầu gặp gỡ mà ngỡ như đã thương nhau từ lâu
Mình vừa có một chuyến đi 3 ngày 2 đêm đến Măng Đen - nơi mà mình phải thốt lên: Tại sao đến giờ mới biết đến chốn thần tiên này?
Một chút se lạnh, một chút mơ màng và rất nhiều cảm xúc khác. Mình - một người trẻ sinh ra và lớn lên giữa phố thị Hà Nội - cuối cùng đã có dịp đặt chân đến Măng Đen, mảnh đất mà trước đó mình chỉ được nghe loáng thoáng dân nghiền du lịch gọi là "Đà Lạt thứ hai" của Tây Nguyên.
Thật lòng mà nói, trước chuyến đi, mình chỉ nghĩ đơn giản: Đi cho biết. Nhưng rồi Măng Đen khiến mình bất ngờ - không phải bằng vẻ hào nhoáng hay những dịch vụ sang chảnh mà bằng chính sự mộc mạc, trong trẻo... và rất thật.
Chạm Măng Đen - nơi thời gian như ngừng lại vài nhịp
Từ sân bay Pleiku, mình bắt xe về Măng Đen qua những cung đường đồi quanh co. Thời gian di chuyển mất chừng 2 tiếng nhưng mình không thể chợp mắt được, vì khung cảnh nơi đây khiến mình bất ngờ. Cảnh vật chuyển dần từ phố thị sang rừng thông ranh rì. Không khí chuyển từ cái nắng nóng oi ả của Tây Nguyên sang thời tiết se lạnh đến dịu dàng.

Cái se se lạnh của Măng Đen đã "đốn tim" mình. Không khí ở đây cực trong lành khiến mình hít hà rõ được mùi của đất, của cỏ cây, của núi rừng. Mình đẩy cửa kính xe, hít thật sâu bầu không khí trong lành này. Mình cảm giác như đang được "reset" tâm hồn vậy.
Măng Đen mờ sương - đẹp theo một cách rất riêng
Không đông đúc như Đà Lạt, nhưng cũng không quá hoang sơ, Măng Đen tựa như một thiếu nữ mơ màng vừa bước ra từ một bản tình ca cũ. Ở đây có sương giăng mỗi sáng, có mùi thông non thoang thoảng trong gió và có những căn nhà gỗ ẩn hiện trên các triền đồi.

Mình nhớ sáng đầu tiên thức dậy ở Măng Đen, kéo rèm ra đã thấy sương phủ trắng ngoài hiên. Trong đầu mình lúc ấy chỉ bật lên được một chữ: Thiên đường!
Những nơi đã đi qua, những điều còn đọng lại
Để ngắm trọn Măng Đen, mình đã quyết định thuê xe máy chạy vòng vòng. Đường ở đây khá đẹp, cnahr vật hai bên rất "chill", có đoạn chạy qua rừng thông cực "phê". Nghe theo "review" từ rất nhiều "tín đồ du lịch" từng đến Măng Đen, mình chọn ghé thăm một vài điểm như: Thác Pa Sỹ, hồ Đắk Ke, con đường thông.
Thác Pa Sỹ khiến mình đứng lặng vài giây vì quá hùng vĩ. Tiếng nước đổ vang vọng giữa rừng xanh làm mình thấy bản thân thật nhỏ bé trước thiên nhiên.

Hồ Đắk Ke là nơi mà ai đến cũng muốn lán lại thật lâu. Mình đã ngồi cả một buổi chiều ở đây, thả mình vào thiên nhiên và thảo một vài dòng nhật ký về chuyến đi này.
Và đương nhiên, đến Măng Đen thì không bỏ qua con đường thông được mệnh danh là "con đường Hàn Quốc". Đây là nơi mình đã dành 20 phút để đi bộ, để lắng nghe tiếng lá xào xạc và nhìn ánh nắng nhảy nhót qua kẽ lá.
Trong hành trình ở Măng Đen, mình còn đến thăm tượng Đức Mẹ Măng Đen. Giữa không gian yên tĩnh, mình bất giác khẽ chắp tay, cầu cho những người thân yêu được bình an.
Ẩm thực Măng Đen - dân dã nhưng rất đáng thưởng thức
Măng Đen không có nhiều nhà hàng như các "tọa độ" du lịch khác nhưng mỗi bữa ăn đều mang đến cho du khách những trải nghiệm đầy ấm áp và bình dị. Mình vẫn nhớ mãi vị gà nướng ăn kèm cơm lam thơm dẻo, rau rừng chấm muối mè và chút rượu sim cay nhẹ khiến má ửng hồng.

Quán ăn ven đường có bác chủ quán hiền khô, thấy bọn mình còn trẻ mà đã "lang thang" từ Bắc vào đây nên hỏi han nhiều lắm. Mình cảm giác như họ rất thân thiết, như họ và mình đã quen nhau từng rất lâu rồi.
Một vài điều bé xíu nhưng đáng nhớ ở Măng Đen
Ở Măng Đen, trời tối rất nhanh. Tầm 6h30 là trời đã đen kịt, nên nếu muốn ra ngoài, hãy mang theo áo ấm và đèn pin.
Người dân ở đây hiền lắm, nhiệt tình và rất thân thiện. Mình được mời uống trà, nghe kể chuyện làng, thấy cuộc sống chậm mà vui.
Internet không mạnh, nhưng vì thế mà mình lại đọc được nhiều sách hơn, nói chuyện với nhau nhiều hơn.
Măng Đen, mình hứa sẽ trở lại
Chuyến đi Măng Đen kết thúc, mình mang theo về Hà Nội không chỉ là những bức ảnh đẹp mà còn là một khoảng lặng dịu dàng trong tim. Măng Đen không khiến mình “wow” ngay từ đầu, nhưng lại để lại cảm giác ấm áp, sâu lắng – như một người bạn cũ mà lâu ngày gặp lại, chỉ cần một cái nhìn là hiểu nhau.

Mình tin, với những ai đang mệt mỏi giữa phố thị, Măng Đen sẽ là nơi chốn cho bạn dừng lại, hít thở thật sâu, và tìm lại chính mình.
Vài lưu ý nhỏ cho bạn khi đến Măng Đen:
- Măng Đen ban đêm khá lạnh, nên nhớ mang áo ấm.
- Ở đây còn khá hoang sơ nên dịch vụ chưa phong phú như ở Đà Lạt, nhưng đổi lại là cảm giác bình yên thật sự.
- Sóng điện thoại và 4G ở vài khu có thể hơi yếu.
Xem thêm: Cô gái Việt độc hành chinh phục bộ đôi núi lửa sát thủ Ijen và Bromo ở Indonesia
Tin liên quan
29 tuổi, tôi chính thức chinh phục được cung đường Trường Sơn Tây. Hành trình của tôi bắt đầu từ Hà Nội đến Khe Sanh (Quảng Trị) kéo dài trong "5 day" (5 ngày) với nhiều thử thách nhưng cũng đầy những trải nghiệm thú vị.
Dân tộc Pu Péo sinh sống ở Hà Giang với số lượng dân cư ít ỏi. Theo điều tra dân số, hiện dân tộc Pu Péo có 903 người và là một trong 5 dân tộc thiểu số dưới 1000 người ở Việt Nam.
Sau lần đầu tiên đến Việt Nam cách đây 30 năm, Mark Bowyer đã si mê mảnh đất đang ôm trong mình nhiều vết thương hậu chiến tranh. Ông bất mọi lời khuyên từ người thân để tìm cách đưa du khách Australia đến thăm Việt Nam.
Bài mới

Chia sẻ về hành trình của mình, chàng trai khuyết tật – Nguyễn Viết Quân, nói: “Tôi muốn được tận mắt nhìn thấy những vùng đất thiêng liêng mà cha ông ta đã hy sinh máu xương để giữ lấy tự do. Tôi cũng muốn được thấy sự phát triển, hòa bình của đất nước mình, không qua màn hình mà qua đôi mắt và trái tim đầy cảm xúc”.