Ký ức Hà Giang sau một chuyến đi vô cùng ý nghĩa
"Khi đặt chân đến Hà Giang, mình không kìm nén được cảm xúc mà phải hét lên: Hà Giang đẹp đ.i.ê.n....".
Chạm Hà Giang
Mình khởi đầu 2025 bằng chuyến đi vô cùng đẹp và ý nghĩa đến Hà Giang. Không biết bắt nguồn từ đâu nhưng mình rất thích Hà Giang. Mình theo dõi tất cả những hội nhóm du lịch liên quan đến Hà Giang. Và trong tệp ảnh của mình lưu lại rất nhiều ảnh với những góc, những khung hình đẹp của những bạn đi Hà Giang trước với niềm tin rằng chắc chắn mình sẽ đến nơi này với những set hình này.
6:30’ xe bắt đầu lăn bánh từ HN.
11:30’ đến thành phố Hà Giang check in KM số 0.

Bọn mình tiếp tục di chuyển. “Công viên địa chất toàn cầu UNESCO: Cao nguyên đá Đồng Văn” đón bọn mình với những từ cảm thán cực mạnh. Đã xem, đã theo dõi, đã tìm hiểu. Nhưng, thực sự được nhìn thấy, được cảm nhận, được hít thở và được chạm làm mình không thể kìm chế được cảm xúc. Trời ơi, Hà Giang đẹp kiêu hãnh, đẹp hùng tráng.
Mình hét lên Hà Giang đẹp đ.i.ê.nnnnn. Mình ồn, nhưng trong phút giây ấy mình không muốn kìm nén, mình muốn cảm xúc được thả trôi. Trên xe có những người đã là bạn cũ của Hà Giang. Có thể cảm xúc của mình mọi người sẽ thấy hơi quá. Nhưng mình muốn thu hút mọi người cùng tập trung vào những vách đá hiểm trở và hùng vĩ, những cung đường uốn lượn cầu kỳ để ghi nhớ và lưu lại trong kí ức của mình.

Thằng bé con ngồi cạnh nó ngủ khi xe vừa lăn bánh, nhìn nó ngủ như đi ngủ chứ ai nói nó đang đi Hà Giang chứ, “Nếu thức em bị say”. Nhưng đến chỗ đẹp là mình lại dựng nó dậy. Vì nhất định những hình ảnh Hà Giang đẹp đẽ này phải được lưu lại trong bộ nhớ của mỗi người. Nó mà không được nhìn mình cũng bị tiếc á.
Cột cờ Lũng Cú, linh thiêng nơi địa đầu cực Bắc của Tổ Quốc đón bọn mình bằng mưa phùn và sương mù dày đặc. Được nhìn lá cờ đỏ sao vàng kiêu hãnh bay trên nền trời hoà bình của đất nước, mình đặt tay lên lồng ngực trái biết ơn những ngã xuống đau thương của các anh hùng chiến sĩ, biết ơn những người con Hà Giang vẫn bám đá sống giữ đất, giữ nước, giữ lãnh thổ Việt Nam hình chữ S trọn vẹn. Anh Hoàng Nam Tiến nói, các bạn hãy check in Cột cờ Lũng Cú đi, hãy "check in" cây chè Shan Tuyết cổ ở đồn biên phòng đi. Và hãy lan tỏa điều đó đi, hãy chill đi, chill có gu.

Đến Lô Lô Chải, mưa phùn cũng không làm mờ đi được vẻ đẹp nơi đây. Từng bức tường đá xếp tay, từng mái ngói đen màu thời gian, từng cánh cổng gỗ cũ kĩ, từng góc đường, từng mái hiên. Mình muốn nhìn hết, lưu giữ hết.
Sông Nho Quế, với màu nước xanh đặc biệt. Thuyền của mình ra đến hẻm Tu Sản với 2 vách núi đá thẳng đứng không nhìn thấy ngọn vì sương mù. Những thân cây lớn, nhỏ bám đá vẫn vươn mình xanh tươi như con người nơi đây vậy. Đẹp với mình, nhưng là gian truân vất vả của người Hà Giang. Mình tự hỏi, có khi nào chúng mình đã than vãn quá nhiều không? Và giây phút ấy mình đã để tình yêu lên tiếng, bọn mình ôm nhau và hét lên “Tôi yêu Hà Giang” giữa hẻm Tu Sản.
Dinh thự Vua Mèo nằm ở thung lũng Sà Phìn, địa thế để xây dựng nổi lên giống chiếc mai rùa. Theo quan niệm của người xưa, xây dựng dinh thự trên lưng rùa sẽ được giàu sang và phú quý trọn đời. Với tầm nhìn của vua Mèo Vương Chính Đức đã kết hợp hài hoà giữa 3 nối kiến trúc của người Mông, người Pháp và người Trung Hoa. Trải qua hơn trăm năm nhưng dinh thự vẫn giữ được nét cổ kính nguyên bản, hầu như không bị thay đổi bởi thời gian và khí hậu. Đẹp như 1 kiệt tác.

Đôi khi mình rất “lowkey”, mình thích những gì mang giá trị truyền thống, thích riêng tư, tĩnh lặng. Đôi khi lại thích sự hiện đại và tiện nghi, thích ồn ào, màu sắc. Tự bản thân không đánh giá được mình là người hướng nội hay hướng ngoại, mình đa nhân cách. Nhưng luôn tự nhủ mình hướng đến sự tử tế và những giá trị tốt đẹp.
Cây Cô Đơn, tớ mệnh mộc, cậu cô đơn. Hôm nay bọn mình ghép đôi để cả 2 cùng hạnh phúc nhé.
Con đường Hạnh Phúc Hà Giang, gần 200km đường đèo, 1 bên là vực sâu, 1 bên là vách núi đá thẳng đứng. Cảm ơn những con người đã góp sức làm nên con đường tuyệt vời này để cuộc sống của đồng bào được ấm no hơn, để bọn tớ được gần với Hà Giang hơn.
Nếu ai hỏi:
Đi Hà Giang xa không? Có.
Đi Hà Giang mệt không? Có.
Hà Giang đẹp không? Tuyệt đẹp.

Có điều gì tiếc nuối không? - Trong plan không có điểm dừng vào dâng hương lại nghĩa trang anh hùng liệt sĩ Vị Xuyên. Nơi yên nghỉ của các chiến sĩ đẹp như 1 bản hùng ca. Bố mình bảo, vạt núi ấy nơi trộn lẫn máu và xương của các chú, các bác, các ông, hàng cây vô cùng xanh mướt. Những ngôi mộ gió vẫn nằm đó lặng lẽ chờ người chiến sĩ. 1 nén tâm hương con thành kính dâng lên các anh hùng liệt sĩ.
Có muốn quay lại không? Hà Giang ơi, có duyên sẽ gặp lại.

Mình ồn và có lẽ cũng phiền mọi người, nhưng mình không xin lỗi vì mình không muốn chuyến đi này có vết gì. Thay vào đó mình cảm ơn vì mọi người đã chịu đựng mình :)))
Cảm ơn vì bọn mình đã cùng nhau đi và chạm.
Hôm nay mình về rồi, mình sẽ dành 1 ngăn trong trái tim để sắp xếp gọn gàng những kí ức về Hà Giang.
(Nguồn/Ảnh: Hà Bin)
Xem thêm: Người phụ nữ đạp xe khắp thế giới để tự “chữa lành” sau hậu ly hôn
Tin liên quan
Trong chuyến đi du lịch Việt Nam vào năm 1994, vị khách Tây này cầm 100 USD đổi sang tiền Việt và nhận về khoảng 1 triệu đồng. Số tiền này giúp anh chi tiêu xả láng.
Niềm sung sướng chiến thắng bản thân chảy rần rần trên mặt cùng ánh bình minh ấm áp chồm qua vạn con sóng bạc tới đây. Đó là một sự tưởng thưởng khiến tâm-thân-ý ngập tràn trong cảm xúc hạnh phúc.
70 ngày xuyên Việt là hành trình siêu đáng nhớ với vợ chồng anh Cường - chị Trân. Bởi, họ không chỉ được khám phá vùng đất mới mà còn có cơ hội tìm hiểu nguyên liệu, sáng tạo ra nhiều loại cocktail mới.