Cụ bà 88 tuổi lần đầu đi Đà Lạt, hạnh phúc ngắm hoàng hôn và ăn khoai nướng cùng cháu trai
Ở tuổi 88, cụ bà lần đầu tiên được cháu trai đưa đi du lịch xa, điểm đến là Đà Lạt mộng mơ. Nụ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh của cụ là minh chứng cho điều giản dị nhưng quý giá: hạnh phúc đôi khi chỉ là được bên người thân, tận hưởng những điều tưởng chừng rất đỗi bình thường.
Tôi là Nguyễn Duy (26 tuổi, quê ở Gia Lai), bà ngoại tôi là Trương Thị Lan, năm nay đã chạm ngưỡng 88 tuổi.
Ba mẹ tôi làm kinh doanh nên thường xuyên đi công tác xa, một tay bà ngoại chăm lo từ khi tôi còn chưa đi mẫu giáo đến khi học lớp 12. Thời điểm 18-19 tuổi, tôi chưa có khả năng đưa bà đi du lịch. Khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu có thu nhập, nhưng công việc bận bịu nên chỉ về quê 1-2 lần mỗi năm, thời gian dành cho bà cũng ít đi.
Cuối năm 2024, tôi xin nghỉ việc, đó cũng là lúc tôi bình tâm để nhìn nhận rằng thời gian của bà ngày càng ngắn ngủi. Tôi luôn canh cánh nỗi sợ sẽ không kịp đưa bà đi đó đây. May mắn, đầu năm nay, bà cháu tôi đã có chuyến du lịch Đà Lạt đầu tiên, sau 8 năm tôi vào TP.HCM học tập và làm việc.

5 ngày không dự tính
Bà tôi ít đi xa, nhưng lại đồng ý vào TP.HCM để dự đám cưới của một người quen. Nhân dịp này, tôi ngỏ ý đưa bà đến Đà Lạt nghỉ mát. Ban đầu, bà khá phân vân vì tuổi cao, sức khỏe không đảm bảo cho việc di chuyển nhiều, nhưng tôi đã nhẹ nhàng thuyết phục, để bà yên tâm. Sau đám cưới, bà cháu tôi đón xe đến Đà Lạt.
Trời Đà Lạt lạnh buốt, vali tôi nhét đầy áo len, vớ dày, khăn choàng và những trang phục giữ ấm cho bà. Để đưa một người lớn tuổi đi du lịch là điều không dễ dàng, lịch trình phải thiết kế phù hợp.
Tôi chỉ chọn một số địa điểm ở trung tâm, mỗi ngày đi một nơi. Ban ngày, bà cháu tôi sẽ ra đường từ sáng sớm, sau đó về nhà nghỉ trưa, đến 14h lại tiếp tục đi. Nhiệt độ Đà Lạt thường giảm sâu vào buổi tối, sương giăng ẩm ướt nên khoảng 18h là bà cháu tôi phải trở về.

Ngày đầu tiên, bà chọn mặc áo bà ba tím, choàng khăn xanh. Bà cháu tôi đến quán cơm Linh trên đường Lê Văn Tám. Đây là quán của một người chị trong họ hàng, bà muốn thăm hỏi cuộc sống và xem tình hình kinh doanh. Không gian quán rộng rãi, chuyên bán cơm nhà có hương vị gần gũi. Khi gặp được chị, cùng nhau thưởng thức các món ăn ngon, tâm trạng bà vui chưa từng có.
Tôi dự định mua cho bà chiếc áo măng tô mới nên bà cháu tôi đã đến chợ Đà Lạt vào ngày thứ 2. Dù hoạt động nhiều năm, khu chợ vẫn giữ nét đặc trưng với nhiều gian hàng cửa kéo, nằm nối nhau. Bán đầy đủ mặt hàng từ đặc sản địa phương đến quần áo.

Đi qua 3 cửa hàng, người bán mời chào rất khéo miệng, mỗi nơi bà đều dừng lại và tần ngần khá lâu. Nhưng tôi chưa thấy màu áo phù hợp nên thuyết phục bà xem thêm các gian hàng khác. Cuối cùng, chiếc áo măng tô màu xanh đen được mua ở cửa hàng thứ 4. Trên đường đi, bà luôn tủm tỉm cười, mân mê chiếc áo như một món quà ý nghĩa.
Buổi chiều, tôi và bà đến vườn hoa Đà Lạt - nơi quy tụ hơn 300 loài hoa, từ giống hoa bản địa như cẩm tú cầu, mimosa đến ngoại nhập. Điểm đến này chưa thật sự hấp dẫn với người trẻ như tôi, nhưng bà lại hào hứng. Bà rất thích ngắm cảnh đẹp nên tôi hay gọi là "bà cụ lãng mạn". Dù mỏi chân, bà vẫn ngắm không sót khóm hoa nào, đến khi thấm mệt mới rời khỏi vườn hoa.
Ngày thứ 4, tôi đưa bà đến quảng trường Lâm Viên. Khu vực này thoáng gió nên tôi giữ ấm cho bà bằng 2 chiếc áo dày, choàng khăn và đội mũ len. Thoạt đầu, tôi nghĩ bà ngại chụp ảnh, nhưng bà lại rất chịu khó tạo dáng, mỗi tấm ảnh là một cách tạo dáng khác nhau. Khi chụp xong, tôi sẽ đưa bà xem, nếu chưa đẹp phải xóa ảnh và chụp lại.

Ngày cuối cùng, tôi và bà xuất phát vào buổi chiều. Điểm đến đầu tiên là hàng khoai lang nướng ven hồ Xuân Hương. Trong thời tiết lạnh tê tái, bàn tay nhăn nheo của bà được sưởi ấm bởi củ khoai nóng hổi. Sau đó, bà cháu tôi đến một quán cà phê ngắm hoàng hôn nổi tiếng, lần đầu tiên trong đời bà được thử matcha latte và tấm tắc khen ngon.
Hồi trẻ, bà tôi từng đến Đà Lạt một lần với vai trò thanh niên xung phong. Giờ đây, khi tóc đã bạc, bà là một du khách quay lại thành phố ngàn hoa để ăn đủ thứ đặc sản, trải nghiệm hết những điều đặc trưng. Sau khi về nhà, bà tôi thường xuyên kể với hàng xóm, dùng tiền dành dụm nhờ người thân mua một chiếc máy tính bảng để có thể lưu trữ và xem ảnh.
Truyền cảm hứng
Tôi thường du lịch với bạn bè, nhưng đi cùng bà là một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt, nhưng đáng có trong đời. Không náo nhiệt, không hối hả chạy theo lịch trình, không phải tìm tòi điểm đến mỗi ngày, cũng không mải miết check-in. Chuyến đi này tôi có nhiều thời gian trò chuyện cùng bà, ngắm và cảm nhận Đà Lạt một cách từ tốn .
Sau khi trở về nhà, cảm giác rõ rệt nhất với tôi là mãn nguyện và biết ơn, khi tôi đã kịp đưa bà đến nơi bà muốn đến nhất.

Để lưu giữ khoảnh khắc quý giá này, tôi đã chia sẻ chuyến du lịch lên mạng xã hội với dòng trạng thái "Mình đã dẫn bà đi du lịch Đà Lạt lần đầu ở tuổi 88 như thế nào?". Khi đọc bình luận, tôi bất ngờ vì nhiều người cũng ấp ủ kế hoạch đưa ông bà, cha mẹ đi du lịch giống mình, nhưng rào cản về hoàn cảnh và tài chính khiến kế hoạch của họ chỉ dừng lại ở sự mong muốn.
Tôi hy vọng chuyến du lịch Đà Lạt phần nào truyền cảm hứng để mọi người gần gũi hơn với người thân hơn, điều tưởng chừng đơn giản nhưng chúng ta hay bỏ quên vì vòng xoáy công việc và cuộc sống.

Hiện tại, bà ngoại tôi đã trở về Gia Lai, được mẹ và cậu chăm sóc. Mấy chục năm qua, bà từ Nghệ An vào Gia Lai sống cùng con cháu, số lần về quê chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi đang lên kế hoạch đưa bà về Nghệ An du lịch, nhân tiện thăm lại những người họ hàng đã lâu không gặp.
Nguyễn Duy
Xem thêm: Chuyến phượt xe máy của 3 thế hệ phụ nữ trong một gia đình: Một hành trình, ngàn kỷ niệm
Tin liên quan
Tôi chưa từng nghĩ rằng 32 ngày rong ruổi qua hơn 11.650 km đường xá, băng qua Phổ Nhĩ, Côn Minh, Đại Lý, Lệ Giang, Shangri-La, sông băng Laigu, Tây Tạng, Thành Đô,… lại có thể để lại dấu ấn sâu sắc đến vậy trong cuộc đời mình.
Cô ấy là Potato Turtle - YouTuber người Hàn Quốc với 7749 tình huống khó đỡ khi đi du lịch Ấn Độ đang khiến cư dân mạng được phen cười nghiêng ngả.
Tháng 5 gõ cửa, Mù Cang Chải (Yên Bái) không ồn ào rộn ràng như mùa lúa chín, cũng chẳng rực rỡ như những cánh đồng hoa nhưng lại khiến người ta ngẩn ngơ bởi vẻ đẹp rất tiêng - mùa đổ ải.