Trải nghiệm của tôi ở Greenland - vùng đất truyền cảm hứng vô tận
Greenland là quốc gia Tổng thống Donald Trump muốn mua lại sau khi đắc cử nhiệm kỳ 2. Trải nghiệm của tôi ở đây có gian nan nhưng tôi chắc chắn sẽ quay lại...
Tôi là Phạm Duy Thiện (Alex Phạm), hiện đang sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Tôi đam mê du lịch, thích săn tìm những hình ảnh độc đáo. Lần này, tôi chọn đến Greenland - quốc gia Tổng thống Donald Trump muốn mua lại sau khi đắc cử nhiệm kỳ 2.
Greenland là nơi tận cùng của Trái Đất, gần như nằm ngoài bản đồ du lịch đại trà. Nhờ vậy, nơi đây vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên bản, gần như chưa bị tác động bởi thương mại hóa. Trong chuyến đi đến nơi này, tôi muốn được tận mắt chiêm ngưỡng và lưu giữ vẻ đẹp của nó bằng những khung hình của riêng mình.
Greenland khắc nghiệt
Tôi bay từ Iceland sang Greenland. Chuyến bay chẳng hề suôn sẻ. Máy bay nhỏ, thiết bị thiếu thốn, sân bay ở Nuuk mới đưa vào hoạt động nên mọi thứ còn rất cập rập. Tôi bị kẹt ở đảo 2,5 ngày do mưa lớn, trong khi visa châu Âu sắp hết hạn.

Khi vừa chạm chân đến mảnh đất băng giá, cảm giác đầu tiên của tôi là ngỡ ngàng trước khung cảnh không đẹp như mơ. Đường xá Greenland lầy lội do băng tan, hạ tầng tối giản, nhà cửa chủ yếu là dạng lắp ghép, chỉ có vài tòa cao tầng hiện diện ở thủ đô.
Người dân ở nơi đây cũng khiến tôi ngạc nhiên. Ngoại hình của họ mang nét lai giữa châu Á, Nam Mỹ và Tây Tạng. Việc giao tiếp với họ khá khó khăn vì phần lớn chỉ nói tiếng Greenlandic bản địa, rất ít người dùng tiếng Anh.
Greenland chào đón tôi bằng những cơn gió buốt lạnh như cắt da cắt thịt. Nhiệt độ ở đây chỉ khoảng 2 - 4 độ C nhưng gió lại cực mạnh khiến tôi cảm giác như -12 độ C. Tôi từng trải nghiệm - 28 độ C ở Na Uy nhưng cái lạnh kèm gió ở đây còn rét buốt hơn rất nhiều.

Nhắc đến Greenland, ngoài gió lạnh, cơ sở vật chất tối giản thì còn phải nhắc đến cuộc sống sinh hoạt thường nhật ở đây. Đồ ăn khan hiếm, siêu thị ít, chủ yếu bán thực phẩm đóng gói hoặc thức ăn nhanh. Tôi phải ăn mì gói mang từ Faroe sang để chống đói.
Giá cả ở đây cũng rất đắt đỏ, chỉ cần leo lên taxi, mức khởi điểm đã là 26 DKK (khoảng 104.000 đồng). Một chuyến ngắn chừng 2-3 km, tôi phải trả gần 100 DKK, tương đương gần 400.000 đồng.
Mặc dù ở xứ lạnh nhưng Greenland lại có "đặc sản" kinh hoàng, đó là muỗi. Muỗi ở đây nhiều và to gấp 2 - 3 lần ở Việt Nam. Ngày đầu tiên đến đây, tôi chỉ hé cửa sổ một chút, hàng chục con muỗi đã bay vào phòng.
Đến đây vào hạ chí, tôi có dịp chứng kiến hiện tượng mặt trời không lặn vào mùa hè. Ánh sáng kéo dài 24/24 khiến đồng hồ sinh học của cả du khách lẫn người dân bị đảo lộn.
Hành trình "săn" ảnh cá voi đầy bất ngờ
Bỏ qua những bất tiện kể trên, Greenland vẫn là nơi mang đến cho tôi nhiều trải nghiệm nhiếp ảnh không thể nào quên. Tôi đã dành 3 ngày để đi thuyền "săn ảnh". Ban đầu, mục tiêu của tôi là chụp những chiếc thuyền buồm nổi bật giữa các tảng băng trôi - biểu tượng thị giác nổi tiếng ở vùng đất Greenland lạnh giá. Nhưng tôi không gặp được. Bù lại, tôi bắt gặp đàn cá voi - điều chưa từng xuất hiện trong kế hoạch nhưng lại trở thành trải nghiệm đáng giá nhất.

Khi đàn cá voi bất ngờ xuất hiện giữa làn nước băng giá, tôi gần như sững người, không kịp giơ máy lên, cảm giác vừa phấn khích, vừa choáng ngợp. Tôi đứng lặng lẽ theo dõi cách cũng lặn, nổi, đùa giỡn với nhau giữa đại giương ngập băng giá. Tôi nhờ người lái thuyền bám sát đàn cá voi trong 2 trên 3 chuyến đi biển và may mắn chụp được những khoảnh khắc đắt giá.

Phải nói rằng chi phí thuê thuyền ở đây khá cao. Chuyến đầu tiên kéo dài 2 tiếng, tôi thuê với giá 12,5 triệu đồng. Chúng tôi cũng tip cho người lái tàu 100 euro vì anh dễ thương và nhiệt tình hỗ trợ. Hai chuyến sau đi xa hơn, kéo dài 3-4 tiếng, giá thuê khoảng 23 triệu đồng/chuyến, chưa tính tiền tip (mỗi lần tôi gửi thêm 50 euro).
Mặc dù chi phí có đắt một chút nhưng với tôi, đó là trải nghiệm hoàn toàn xứng đáng. Nhất là khi nhớ lại một người bạn từng đi săn cá voi ở Na Uy suốt 9 tiếng nhưng không gặp được con nào. Tôi có cơ hội ghi lại những khoảnh khắc đắt giá khi cá voi mẹ vui đùa cùng con trong vịnh nước ấm, hay một cặp cá voi nhút nhát ở gần tảng băng khổng lồ. Nắm bắt cơ hội, tôi nhanh chóng dùng drone để ghi lại khoảnh khắc ấn tượng ấy.

Cao trào của chuyến đi là khi tôi chụp được cá voi dưới ánh mặt trời lúc nửa đêm (Midnight Sun) - ánh sáng rực rỡ kéo dài đến tận nửa đêm, một điều hiếm gặp chỉ xuất hiện vào dịp hạ chí. Đó là khoảnh khắc trời trong vắt, ánh sáng hoàn hảo, khung cảnh như tranh vẽ- và tôi đã bắt được.
Dù trải nghiệm Greenland đi kèm nhiều gian nan, nhưng tôi chắc chắn sẽ quay lại. Với tôi - một nhiếp ảnh gia - đây là vùng đất truyền cảm hứng vô tận. Một vùng đất mà mỗi tấm ảnh đều mang theo hơi thở của vẻ đẹp nguyên, một nơi nhắc nhở tôi vì sao mình cầm máy ảnh và bước ra khỏi vùng an toàn.
(Theo Zing; Ảnh: Alex Phạm)
Xem thêm: Lại Ngứa Chân - người Việt Nam đầu tiên đặt chân đến toàn bộ 195 quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc
Tin liên quan
Không chỉ rèn luyện thể lực, ông Hùng còn thường xuyên luyện bơi ở sông Hồng... tất cả nhằm chuẩn bị cho chuyến đi tới cao nguyên cao nhất thế giới - Tây Tạng.
Christina đã có những cuộc vui tới bến với những người xa lạ trên khắp thế giới. Nhưng niềm vui nhanh chóng trở thành cơn ác mộng khi cô hết tiền, không có việc làm, sức khỏe tinh thần đi xuống...
Đảo Trần chính là nơi chỉ có 12 hộ dân sinh sống, còn rất hoang sơ và bình yên. Nơi đây không chỉ là điểm đến đẹp mà còn là biểu tượng của lòng yêu nước, của ý chí giữ gìn từng tấc biển đảo giữa trùng khơi.