Trekking hồ Eshenkul - một hành trình vừa "điên", vừa "sợ", vừa "đã"
Mình vừa thực hiện xong chuyến trekking 16 tiếng đến hồ Eshenkul. Đây là một hành trình vừa "điên", vừa "sợ", vừa "đã".
"Mình đã xong đời rồi" - đó là suy nghĩ hiện lên rõ nhất trong chuyến trekking 16 tiếng đến vừa "điên", vừa "sợ", vừa "đã". Đó là một hồ núi cao nằm ở độ cao hơn 3400m, thuộc thung lũng Eshenkul (Eshenkul gorge), vùng Chatkal xa xôi của Kyrgyzstan, nơi Pamir-Alay và Tien Shan giao nhau, một trong những dải núi hoang dã và hiểm trở nhất Trung Á, nằm sát biên giới với Trung Quốc và Tajikistan.

Có người bảo mỗi năm chỉ có khoảng 100 người đến được đây. Ngay cả tài xế địa phương đi cùng mình cũng chưa từng nghe đến tên hồ. Và mình đoán chắc mình cũng là một trong rất ít người Việt từng đặt chân đến nơi này. Sau chuyến đi, mình đã hiểu lý do vì sao nơi này ít người biết tới: Đường quá khó đi!
Đường vào hồ, từ kiệt sức đến kiệt tác
Mình bắt đầu hành trình từ thành phố Talas. Mình mất gần 6 tiếng di chuyển bằng xe off-road để đến được camp site. Gọi là "camp site" cho sang chứ thật ra chẳng có ai, chỉ là điểm cuối cùng xe có thể di chuyển tới. Từ đây, hành trình trekking 30km của mình bắt đầu. Và đó là thử thách thật sự.

Địa hình gần như không có đường mòn. 2/3 chặng đường là những hố đá khổng lồ, gập ghềnh, trơn trượt, chỉ có thể dò đường bằng bản đồ offline đã tải sẵn ở nhà. Đây cũng là bản đồ duy nhất mình tìm được ở trên mạng. Sau khi đi rồi mới biết, nó cũng không phải là hướng tối ưu nhất.
1/3 chặng đường còn lại là thảo nguyên cao tuyệt đẹp, đầy hoa dại. Bao quanh là những dãy núi tuyết cao vút, vô cùng tráng lệ.

Đôi khi tụi mình phải băng qua những con suối lạnh buốt, hình thành từ băng tan trên tuyết. Nước chảy xiết, không thể lội bình thường mà phải nhảy qua từng tảng đá lớn, chỉ cần trượt chân là có thể bị cuốn đi.

Đoạn khó nhất là 200m cuối cùng, dốc dựng gần 80 độ, đất mủn, trơn tuột. Mình và tài xế phải mất gần 45 phút bò bằng cả tay chân để lên tới đỉnh... Và rồi, hồ Eshenkul hiện ra như một phần thưởng.

Bao quanh là các dãy núi đã với màu sắc kỳ lạ, pha trộn giữa màu trắng của tuyết, cam của đất và xám của đá cổ xưa. Những đám mây dày cứ đến rồi tan ngay phía trước mặt hồ, ánh sáng chiếu xuống mặt nước khiến màu xanh ánh lên rực rỡ. Một vẻ đẹp hoang sơ, cổ điển, khó tin, mà không bức ảnh nào có thể mô tả trọn vẹn được.
Hành trình trở về với bóng tối là thử thách lớn nhất
Nếu đoạn đường đi là hành trình kiệt sức thì đoạn quay về là hành trình đấu trí và sinh tồn. Trời bắt đầu tối khi tụi mình rời khỏi hồ. Phải lùi dần từng bước xuống đoạn dốc 80 độ ban nãy, vừa trơn, vừa không có gì bám. Rồi đến những hố đá to và địa hình hiểm trở, lần này không còn ánh sáng mặt trời hỗ trợ nữa.

Mình té liên tục, có lần đập khá mạnh và rơi xuống hố đá. Mọi giác quan đều căng lên, chỉ mong không bị trật khớp hay chấn thương giữa chốn không có song điện thoại, không có bóng người, và cách xa mọi sự hỗ trợ.
Nhưng cuối cùng, tụi mình cũng quay trở về được "camp site". chưa bao giờ mình cảm thấy một hành trình vừa "điên", vừa “sợ”, vừa "đã" như vậy. Vượt qua giới hạn của bản thân, đặt chân đến một nơi ít người biết đến, chứng kiến một vẻ đẹp kì diệu của tạo hoá, lặng người và run lên vì gió núi.

Lần này, may mà mình không đi một mình. Có người đồng hành là yếu tố then chốt giúp mình không gục ngã giữa đường. Và sau 16 tiếng trekking, mình biết đây là kỷ lục của mình, không phải về khoảng cách hay độ cao, mà là sự dũng cảm để đối diện và vượt qua chính mình.
Hỏi có đi tiếp không thì mình trả lời là "chưa được".
(Cám ơn chia sẻ và hình ảnh từ Vinh Nguyen)
Xem thêm: Nàng dâu Việt kể chuyện đưa bố mẹ chồng người Hàn đi hơn 20 khu nghỉ dưỡng đắt đỏ trong 4 năm
Tin liên quan
Thay vì tiếp tục khám phá 63 tỉnh thành, tôi (Khoa Phạm) quyết định "hoãn đi" để chờ sáp nhập sẽ check-in 34 bảng địa phận mới.
Cao Như Thụy (32 tuổi, TP. HCM) đã khiến chuyến đi 10 ngày với người mẹ U80 trở nên ý nghĩa hơn bằng việc kết hợp du lịch và làm từ thiện từ Tây Nguyên đến miền Trung.
Có những chuyến đi không dài nhưng đủ để ta lặng người giữa những tầng sâu của lịch sử, giữa thiêng liêng của tâm linh và sự tĩnh tại của đất trời. 24 giờ ở Khu di tích Bạch Đằng Giang là một trải nghiệm như thế.