Đường lên Yên Tử 

Đường lên Yên Tử là cung đường đầy khó khăn, tốn sức nhưng lòng cảm thấy thanh thản vì đã được gặp những con người bình dị nhưng tử tế...

Quynh Anh
Quynh Anh 25/03
Theo dõi

Sáng sớm, trời còn vương chút sương mù nhưng chân núi đã đầy những đoàn người hành hương lên đỉnh núi Yên Tử. Mặc dù đã chuẩn bị khá kỹ lưỡng bằng một bữa sáng đầy đủ, nhưng sự cố đã xảy ra với tôi khi mới leo được khoảng trăm bậc thang. Cái bụng đầy những thức ăn của tôi đúng là một sai lầm ngớ ngẩn. Bụng đau quặn nhưng tôi vẫn cố leo để bắt kịp đoàn người phía trước. Leo được thêm trăm bậc nữa thì tôi dừng lại hẳn. Mồ hôi vã ra như tắm, tôi dừng lại nghỉ ở một quán nước ven đường. Chủ quán - một chị trung tuổi vồn vã lấy ghế mời tôi ngồi. 

- Xem ra chuyến này khó khăn rồi - Tôi thở dài.

- Chú cứ cố đi, lên được tới đỉnh là bao mệt mỏi tan biến hết à. Cảm giác sẽ tuyệt lắm.

Được lời động viên của chị chủ quán, tôi lấy lại tinh thần. Bụng đã đỡ đau, tôi lại tiếp tục cuộc hành trình dang dở của mình. Tôi cắm đầu leo rất nhanh, chẳng buồn ngắm cảnh. Bất chợt tôi dừng lại. Một bà cụ tóc bạc phơ, dáng người nhỏ nhắn nhưng trông rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn đang đứng ngắm cảnh. Tôi lại gần bà:

- Cháu chào bà. Sức khỏe bà tốt quá.

- Chào anh. Năm nào tôi cũng hành hương lên đây, đã được mười lần rồi đấy. Anh nên leo chậm để thưởng lãm. Leo nhanh vừa tốn sức, vừa không cảm nhận được khí thiêng nơi đây.

- Vâng, cháu sẽ chậm lại. Cảm ơn bà ạ.

duong-len-yen-tu-0842

Nghe lời bà cụ, tôi leo chậm lại. Những tốp người vượt lên trước, tôi mặc kệ, vừa leo tôi vừa phóng tầm mắt ra xa ngắm cảnh. Đúng là phong cảnh tuyệt mỹ. Những vạt rừng thông, trúc uốn lượn, những cây Đại, cây Tùng sừng sững, những bậc thang đá gập ghềnh như hòa quyện vào tâm trí. Tôi mải mê ngắm những kiến trúc chùa, tháp, am, bia… xen lẫn những rừng trúc xanh, những tiếng róc rách của những con suối nhỏ, trên bầu trời xa là những đám mây trắng mờ ảo, khiến tôi cảm thấy bị cuốn hút, say mê, thảnh thơi hít thở bầu không khí trong lành quên hẳn đi những mệt nhọc khó khăn của chặng đường dài và cái bụng đau âm ỉ.

Đang leo chầm chậm, tôi bỗng gặp một thanh niên trẻ, trên vai là hai chiếc ba lô to.

- Anh có cần mang giúp đồ không? Em lấy rẻ thôi.

- Cám ơn cậu, tôi muốn tự mình mang đồ lễ, để chứng tỏ lòng thành và cũng là dịp để kiểm tra sự dẻo dai của mình. 

- Vâng, em thấy anh mệt nên hỏi thôi.

Người thanh niên này tên Hùng, là dân chuyên mang đồ thuê. Hùng cho biết: "Hàng ngày nếu cố gắng em cũng kiếm được vài trăm ngàn, đủ để sống. Em biết mình được trời phật phú cho sức khỏe nên cũng hay giúp mọi người không lấy tiền, nhất là người già, phụ nữ”. Nơi đất Phật, dường như người lao động cũng có tâm phật, dù có phải vất vả để mưu sinh.

Chia tay Hùng, tôi tiếp tục hành trình của mình. Càng lên cao, đường đi càng thu hẹp và số người hành hương cũng giảm đi. Một số người không chịu nổi mệt mỏi nên đã bỏ cuộc. Dù hai chân tê cứng, tôi vẫn cố leo từng bước chậm chạp. Bỗng dưng tôi bị chuột rút, phải ngồi bệt xuống đất. Tôi đang cố bóp chân để thoát khỏi cơn co rút thì một cô gái bước đến. Bằng một động tác nắn và bấm huyệt nhanh gọn, cô gái đã làm cho chân tôi trở lại bình thường. Tôi rất ngạc nhiên vì cô gái còn khá trẻ.

- Anh đỡ chưa? Em là vận động viên nên thạo mấy chuyện này lắm.

- Thảo nào em giỏi thế ! Cảm ơn em nhiều nhé.

- Không có gì ạ.

Cô gái mỉm cười, vẫy tay chào tôi rồi tiếp tục leo nhanh lên đỉnh núi. Trong tôi tràn ngập niềm vui. Ở nơi đây, mọi người dù không quen biết vẫn giúp nhau một cách vô tư, không như ở thành phố, con người vẫn chỉ sống bàng quan với người khác.

Tôi cứ leo mãi, có lúc tôi muốn bỏ cuộc nhưng nghĩ đã cất công đến tận đây, gần đến nơi rồi chẳng lẽ lại quay về nên tôi tiếp tục tiến lên. Đường đi nhỏ lắm rồi, đến mức không còn có thể gọi là đường được nữa. Bất chợt một ngôi chùa nhỏ hiện ra và rất đông người đứng ở đó. Nhiều người thành kính chắp tay hành lễ. Một cảm giác khó tả bừng lên. Bao nhiêu mệt mỏi và cả cơn đau bụng bỗng tan biến. Mây mù lan tỏa xen lẫn những làn khói làm tôi có cảm giác mình như đang lạc vào một cõi tiên nào đó giữa đất trời bao la. Tôi dâng lễ, thắp nén nhang cầu khấn rồi ngắm chùa Đồng và cảnh sắc xung quanh để ghi lại những giây phút quý giá chốn linh thiêng Yên Tử, nơi hội tụ khí thiêng đất trời. Hòa trong thiên nhiên của đất Phật, tôi ngẫu hứng làm mấy câu thơ:

Gót mệt chạm đỉnh sơn son,

Mây đen tan biến, chỉ còn khói sương

Bao nhiêu buồn thảm vấn vương,

Trôi theo gió thoảng, phai hương hoa trầm…

Tạm biệt Yên Tử, tôi trở về với cuộc sống xô bồ nơi thành thị. Nhưng đâu đó trong con người tôi, một niềm thanh thản lớn lao luôn tràn ngập sau chuyến hành hương đáng nhớ ấy.

(Nguồn: blogdulich) 

Xem thêm: Mình vừa đi Ninh Thuận về và lời khuyên: "Đây là nơi mà bạn KHÔNG NÊN ĐẾN, VÌ..."

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Tin liên quan

Tiểu chủng viện Làng Sông có lịch sử hơn 170 năm nhưng vẫn giữ nguyên được nét kiến trúc Gothic đặc trưng, tạo nên vẻ đẹp cổ kính...

Mê mẩn vẻ đẹp cổ kính ở tiểu chủng viện Làng Sông - 'cái nôi' của chữ Quốc ngữ
0 Bình luận

Không quá đông đúc, nhộn nhịp như phố cổ Đồng Văn, thị trấn Phó Bảng Hà Giang mang đến vẻ đẹp của sự bình yên, rêu phong và cổ kính, tựa như một thước phim xưa quay chậm.

Phó Bảng Hà Giang – Thị trấn cổ tích ẩn mình giữa cao nguyên đá
0 Bình luận

Xưa kia, hồ Hoàn Kiếm gắn liền với sự tích trả gươm báu cho rùa vàng của vua Lê Thái Tổ. Ngày nay, hồ Hoàn Kiếm là điểm du lịch nổi tiếng, mang tính biểu tượng của Thủ đô Hà Nội.

Hồ Hoàn Kiếm - 'trái tim' của Thủ đô ngàn năm văn hiến
0 Bình luận


Bài mới

Một sáng ở làng chài Nhơn Lý - lát cát bình yên giữa vùng đất Quy Nhơn rực nắng

Khi nhiều người vẫn còn say giấc giữa phố thị, làng chài Nhơn Lý đã rộn rã âm thanh của ngày mới. Nơi đây, bình minh không cần tiếng chuông báo thức. Biển cả với nhịp điệu của mình chính là người "đánh thức" sớm nhất, sớm hơn cả mặt trời. 

Mai Anh Nguyễn
Mai Anh Nguyễn 20 giờ trước
Sủng Là - Viên ngọc ẩn giữa lòng cao nguyên đá

“Có những nơi không cần quá nhiều lời, chỉ cần một lần đặt chân đến là đã ghi dấu mãi trong tim. Với tôi, Sủng Là chính là một nơi như thế".

Mai Anh Nguyễn
Mai Anh Nguyễn 23 giờ trước
Cặp vợ chồng gốc Việt bán nhà tiền tỷ, dắt 3 con thơ đi thưởng thức đời sống 'du mục'

Anh Vũ và chị Ngọc - một gia đình gốc Việt đang có cuộc sống dư dả tại Mỹ đã đưa ra quyết định đầy táo bạo: Bán hết nhà cửa, dắt con thơ đi sống đời du mục trên chiếc RV.

Quynh Anh
Quynh Anh 5 ngày trước
Tôi dành một năm đi xuyên Việt và sống du mục

Hành trình xuyên Việt và sống du mục của tôi bắt đầu từ khoảnh khắc tôi rời khỏi bàn làm việc, rời khỏi phố xá  xô bồ, hướng về phương Nam, băng qua những cung đường ven biển, rừng xanh thẳm và những con suối róc rách chảy quanh đồi...

Mai Anh Nguyễn
Mai Anh Nguyễn 6 ngày trước
Trở lại Cát Bà sau 5 năm: Vẫn là biển xanh ấy, nhưng mình đã khác

Không phải một kế hoạch từ trước, chỉ là một buổi chiều ngồi nhìn thành phố mệt nhoài, tôi bỗng nhớ đến mùi biển mằn mặn, nhớ đến những vách đá sừng sữa, nhớ đến đôi dép lê mòn gót chạy tung tăng ở bãi Cát Cò năm nào. Và thế là tôi xách balo lên và đi... 

Quynh Anh
Quynh Anh 7 ngày trước
Một ngày ở núi Bà Đen: Chiêm bái xá lợi Đức Phật, gieo trồng hạt giác ngộ

Biết tin núi Bà Đen là nơi đặt xá lợi Đức Phật từ ngày 8/5 đến 13/5, tôi đã gác lại mọi công việc để dành trọn một ngày hành hương lên núi chiêm bái, lễ Phật...

Măng Đen - Lần đầu gặp gỡ mà ngỡ như đã thương nhau từ lâu

Mình vừa có một chuyến đi 3 ngày 2 đêm đến Măng Đen - nơi mà mình phải thốt lên: Tại sao đến giờ mới biết đến chốn thần tiên này?

Cô gái Việt độc hành chinh phục bộ đôi núi lửa sát thủ Ijen và Bromo ở Indonesia

Độc hành chinh phục bộ đôi núi lửa sát thủ Ijen và Bromo ở Indonesia là một hành chinh đáng nhớ trong thanh xuân tươi đẹp của Ly Phuong Thanh. 

5 'day' đầy thử thách và thú vị trên đường Trường Sơn Tây không bóng người

29 tuổi, tôi chính thức chinh phục được cung đường Trường Sơn Tây. Hành trình của tôi bắt đầu từ Hà Nội đến Khe Sanh (Quảng Trị) kéo dài trong "5 day" (5 ngày) với nhiều thử thách nhưng cũng đầy những trải nghiệm thú vị.

Khám phá văn hóa dân tộc Pu Péo - một trong những dân tộc ít người nhất Việt Nam

Dân tộc Pu Péo sinh sống ở Hà Giang với số lượng dân cư ít ỏi. Theo điều tra dân số, hiện dân tộc Pu Péo có 903 người và là một trong 5 dân tộc thiểu số dưới 1000 người ở Việt Nam.

Ông Tây và ký ức 'dẫn lối' du khách nước ngoài đến Việt Nam thời mở cửa

Sau lần đầu tiên đến Việt Nam cách đây 30 năm, Mark Bowyer đã si mê mảnh đất đang ôm trong mình nhiều vết thương hậu chiến tranh. Ông bất mọi lời khuyên từ người thân để tìm cách đưa du khách Australia đến thăm Việt Nam.

Tôi tự hào khi phượt đủ 3 nước Đông Dương, trekking được 39 đỉnh núi

Đối với tôi, đam mê dịch chuyển là không có tuổi. Tôi bắt đầu hành trình đi thật xa của mình khi bước sang ngưỡng 50 tuổi và hiện tại, ở tuổi 60, tôi đã phượt đủ 3 nước Đông Dương, trekking 39 ngọn núi.

Trải nghiệm nhớ đời: Tôi bị đánh thuốc mê và cướp tiền bạc ở Philippines

Những tưởng 24 giờ quá cảnh ở Manila (Philippines), tôi sẽ có những kỷ niệm đẹp. Nhưng không, thay vào đó là trải nghiệm nhớ đời: Tôi bị đánh thuốc mê và cướp tiền bạc.

Trải nghiệm khó quên: 20 tuổi, một mình đi xuyên Việt và trải nghiệm qua đêm ở nghĩa địa

Trong chuyến hành trình xuyên Việt ở tuổi 20, tôi đã làm một điều mà chắc có lẽ ít người dám làm: Ngủ qua đêm ở nghĩa địa. Nghĩa lại vẫn thấy rợn da gà.

Chàng trai khuyết tật chạy xe 3 bánh vượt 1.500km vào TP HCM xem diễu binh

Chia sẻ về hành trình của mình, chàng trai khuyết tật – Nguyễn Viết Quân, nói: “Tôi muốn được tận mắt nhìn thấy những vùng đất thiêng liêng mà cha ông ta đã hy sinh máu xương để giữ lấy tự do. Tôi cũng muốn được thấy sự phát triển, hòa bình của đất nước mình, không qua màn hình mà qua đôi mắt và trái tim đầy cảm xúc”.

Trượt patin xuyên Việt: Từ phương tiện mưu sinh đến những cộc mốc đáng nhớ

Tôi đã sử dụng hơn 100 ngày trong quỹ thời gian của cuộc đời mình để thực hiện hành trình trượt patin xuyên Việt từ Cà Mau địa đầu Tổ quốc Hà Giang...

Đề xuất